Vút Câu
Thơ
Bình
Quy Kiệt
Long lanh sóng bạc ánh trăng
thanh
Mãi miết mình ta với yến oanh
Phong cảnh đa tình in mặt bể
Mà hồn cô tịch giữa đêm thanh
Hãy lắng nghe xem ai gọi rằng
Sao hồn ta mãi cứ băn khoăn
Phải chăng em lẫn trong cung
ấy
Trả lại cho tôi hỡi chị hằng !
Em bỏ tình đời dạo chốn tiên
Bỏ người tri kỉ tuổi hoa niên
Trở về em nhé nơi cung ấy
Xa lạ làm sao có bạn hiền.
Nhìn mái nhà tranh một giấc mơ
Có người thi sĩ viết câu thơ
Thuở trời đất mới – xa lạ nhỉ
Mà lại se tình nguyệt kết tơ
Sóng bạc sông trăng gợi cảnh
nhà
Hai hàng cau nhỏ vút tầm xa
Ý thơ đợi sẵn long lanh nguyệt
Xin tạ ơn đời chẳng phụ ta
**************
Hương đồng gió nội điệp khúc thanh
Đơn lẻ mình ta sống xa xăm
Phong cảnh đa tình đây bắc MỸ
Lòng luôn cô tịch theo tháng năm
- Tìm lại thuở xưa ai gọi mình
Mà hồn ta mãi cứ lênh đênh
Phải chăng người vẫn còn thương nhớ
Gửi lại cho ta một chút tình
Người bỏ tình xưa tránh ưu phiền
Quên đi kỷ niệm tuổi hoa niên
Quay về người nhé nơi xa ấy
Nối lại nghiã xưa cùng bạn hiền
- Một mái nhà tranh hồi ẫu thơ
Một thời viết đẹp những vần thơ
Thủa trong trời đất còn hoag hóa
Đã có chị Hằng se kết tơ
Đồng xanh quê mẹ nhớ cảnh nhà
Ruộng lúa chín vàng vút tầm xa
Lời thơ ta viết mong có kết
Xim cảm ơn đời đừng phụ ta./.
Ý thơ đợi sẵn long lanh nguyệt
Xin tạ ơn đời chẳng phụ ta
Mãi miết mình ta với yến oanh
Phong cảnh đa tình in mặt bể
Mà hồn cô tịch giữa đêm thanh
......
Khổ thơ này tuyệt lắm, giống như thơ cổ ấy
Cả bài thơ đều hay
Chúc mừng anh