MẸ TÔI !
Kính dâng hương linh 2 Mẹ
Bình Quy Kiệt
*Nhớ ngày xưa-Mẹ nhai cơm
bõm bẽm
Mớm cho con từng hạt ngọc
thơm ngon
Hát bài ru-câu ca dao dân
tộc
Chỉ cho con ánh sáng của
cuộc đời.
Nhớ ngày xưa-Mẹ nhai cơm
bõm bẽm
Nâng niu con trên đôi
cánh tay gầy
Và khẽ khàng Mẹ trách
mắng yêu con
Nhanh lớn nhé-nước non
chờ con đấy.
Nhớ ngày nào trên đôi mắt
tinh anh
Mẹ âu yếm nhìn con ngày
khôn lớn.
Kể từ đó con xa rời quê
Mẹ
Mang trong lòng bao
nỗi nhớ-Mẹ ơi !
Rồi thời gian cứ
dần mãi trôi qua
Mái tóc Mẹ điểm
sương theo ngày tháng.
Con trở về trong
đêm đông giá lạnh
Sưởi kỷ niệm đầy
hơi ấm ngày xưa.
Chợt bừng tĩnh con
nhìn quanh chẳng thấy
Lệ tuôn trào con
gọi Mẹ-Mẹ ơi!
TẠ TỘI.
*Trăm ngày thiếu
con về đây tạ tội
Lạy vong linh Mẹ!Mẹ
chứng giám lòng con.
Chín suối vàng con
nguyện cầu phước Mẹ
Sớm phiêu diêu nơi
cực lạc đi về.
Thuở thiếu thời
từng chén cơm tấm áo
Lúc rét run,lúc sẻ
ngọt chia bùi
Dẫu không sanh
nhưng sức dưỡng ngọt ngào
Tâm ngọn đuốc dẫn
đường con tiến bước.
Ngày hôm nay cũng
như ngày hôm trước
Một lạy này,con xin
Mẹ thứ tha.
Con phủ phục trước
di hình của Mẹ
Bất hiếu-tội này
đáng nhận đòn roi
Dâng nén hương con
dâng lòng thành kính
Xé lòng con khi mất
Mẹ lần hai
Trên bàn thờ nhìn
nén hương run rẩy
Mẹ gần đây sao vĩnh
viễn chia xa.
Nỗi khôn cùng nơi
âm dương lưỡng lộ
Dầu cách ngăn con
xin Mẹ độ trì
Con hoài niệm những
lời xưa Mẹ nói
Đã len sâu,đang
trỗi dậy trong con
Con nguyện khắc
những lời xưa vàng ngọc
Dắt dìu con trên
bước chốn trường đời.
Hãy luôn nhớ về mẹ anh nhé!
Lặn lội thân cò, vun đắp đời con
Năm tháng gian nan, tuổi trẻ héo mòn
Mẹ khô héo để đời con mật ngọt...
Chia sẻ cùng anh! Chúc anh luôn an vui!
Đậm sâu trong con có vơi bao giờ
Nên con viết những vần thơ
Nói lên tình cảm con nhờ cậy nương...!
Đã len sâu,đang trỗi dậy trong con
Con nguyện khắc những lời xưa vàng ngọc
Dắt dìu con trên bước chốn trường ..