Trời ạ!
Giơ tay hứng giọt mưa rơi
Mà hồn thấm lạnh rối bời tâm can
Người ơi! Mộng nhớ vô vàn
Năm canh thức trắng, mây lan chân trời
.
Hạc kêu vọng tiếng nhả lời
Sương mờ giăng lối tình đời lặng câm
Góc thềm nhướn mắt âm thầm
Bút tuông đề tựa gieo mầm mực tan
Người ơi! Tiếng đọng thu sang
Đông qua Xuân đến, đường ngang dặm trường
Mỏi mòn chờ đợi vấn vương
Cuốc kêu bờ giậu đẫm sương héo lòng.
Thời gian mộng nhớ mông lung
Ru hồn dịu bớt nỗi lòng đêm khuya
Bên hiên vọng tiếng đàn ca
Em ơi-năm tháng mượt mà còn đâu
Thôi nào khúc tấu ve sầu
Hè năm xưa ấy uẩn câu tình người
Sau mùa phượng nở thật tươi
Cảm hồn lắng đọng. EM ĐI THẬT RỒI!
BQK 28/10/2016